Vì thứ nhất với mức điểm đó so với điểm sàn năm ngoái rất khó chọn được trường mà tôi dự định. Thứ hai, cháu hoàn toàn thờ ơ, nói mẹ chọn trường và ngành nào mà mẹ thấy tốt là được, vì đó không phải là ngành mà cháu thích.
Tôi nói tới đây chắc mọi người sẽ cho rằng tôi ép buộc cháu nhưng thực ra hoàn toàn không phải như vậy, vì 3 năm học THPT tôi cho cháu học nội trú. Trong thời gian đó tôi hỏi cháu thích nghề nào thì cháu vẫn không định hướng được, chỉ có nghề duy nhất cháu nghĩ tới đó là giáo viên dạy tiếng Anh, nhưng cũng chỉ dừng lại ở suy nghĩ. Vì Anh văn cháu chỉ ở mức khá, cộng với ở trường cháu học luyện đa phần là khối A, A1, B. Nếu thi Sư phạm Anh thì phải luyện môn Văn, trong khi cháu lại bị hạn chế cho nên 2 mẹ con tôi chọn khối A1 cho tổ bộ môn cháu thi.
Quá trình học lớp 12 cháu chỉ lao vào học mà chưa thực sự tìm hiểu xem bản thân thích nghề gì. Thành tích học tập ở trường của cháu rất tốt, thi thử định kỳ hàng tuần trung bình 3 môn 24-25,8 điểm. Điểm đó rất khó đạt được với một trường tư thục nổi tiếng mà có lẽ ai cũng biết. Cháu đã rất buồn khi biết kết quả thi vì không như kỳ vọng của cháu cũng như thầy cô và bố mẹ, có phần quê với bạn bè. Tôi đã phải an ủi cháu mặc dù rất hoang mang.
Nhưng đó vẫn chưa phải vấn đề tôi đau đầu nhất mà sau khi thi xong cháu lại phát hiện ra ngành yêu thích và nói rằng con chỉ muốn học ngành đó, ngành Thiết kế đồ họa, không nằm trong tổ hợp môn cháu thi. Nếu muốn học ngành đó thì chỉ có học Đại học FPT, trường không đòi hỏi thi năng khiếu, mà tôi thì lại không muốn cho cháu học đại một trường mà chỉ vì cháu thích ngành đó.
Tôi tìm hiểu bên Đại học RMIT thì cháu rất thích ngành thiết kế đa truyền thông của trương nhưng lại vấp phải tiếng Anh. Kiểm tra trình độ cháu chỉ ở mức thấp vì 3 năm học nội trú hoàn toàn kiến thức giao tiếp, phản xạ trước đây bị mai một rất nhiều. Nếu theo học thì phải mất rất nhiều tiền cũng như thời gian để học tiếng Anh và cũng sợ rất nhiều người nói RMIT vào dễ ra khó cho nên tôi băn khoăn nhiều.
Thời gian bắt buộc nộp giấy xét tuyển tới gần mà cháu hoàn toàn không lo lắng tìm hiểu chọn trường trên mạng cũng như hôm 23/7 là ngày hội tư vấn xét tuyển tôi và cháu có đi tư vấn, tôi thì lo lắng bồn chồn, còn cháu hoàn toàn thơ ơ. Hết buổi sáng tôi thật sự căng thẳng mệt mỏi trước thông tin thu thập được cũng như điểm thi của cháu. Tôi hỏi cháu con đi từ sáng tới giờ thì hãy cho mẹ biết con thấy mình thích hợp vào ngành nào và dự tính nộp vào trường nào thì cháu hoàn không nói được và không quyết định được mà chỉ nói học ngành mẹ chọn cũng được, không quan tâm trường nào, chỉ nói đi nói lại là nếu con học ngành mẹ chọn thì cho con học thêm vẽ nhé.
Thưa bạn đọc, tôi gần như mất phương hướng. Tôi nói với cháu là nếu con thích thiết kế đồ họa thì có thể mẹ sẽ cho con ôn lại một năm để thi lại trường kiến trúc hay trường nào đào tạo ngành đó tốt hoặc trong một năm con phải học thật tốt Anh văn để có đủ khả năng theo ngành đó tại RMIT với điều kiện bản thân khi học phải thật nỗ lực và ra trường với thời gian định sẵn, vì khả năng tài chính mẹ chỉ có thể lo cho con tới đó. Tôi hỏi, cháu lại tỏ ra lưỡng lự không tự tin, cũng không đưa ra quyết định thi lại.
Tôi rất bực mình đồng thời rất lo cho cháu vì tính không quyết đoán và ỷ lại vào mẹ khá cao. Có một hướng khác tôi cũng định lựa chọn cho cháu đó là trong khi chọn một trường định hướng nộp một phiếu vô đó với số điểm xấp xỉ của cháu và ngành do mẹ tự lựa chọn, trường đó còn có chương trình liên kết 2 năm học tại Việt Nam và 2 năm học ở Hàn Quốc, học bằng tiếng Anh. Sau cả một ngày 2 mẹ con hầu như cho đó là lựa chọn tối ưu, cháu bảo thôi con học ngành Logistics mẹ chọn cũng được, nhưng sau đó cháu còn bảo mẹ con học ngành này và học thêm thiết kế đồ họa nữa mẹ nhé.
Tôi thật sự không biết chọn cho con theo hướng nào, chọn cho cháu một trường để học kinh tế cho có tấm bằng trong khi nó không quan tâm? Cho nó ôn thi lại nhưng cũng sợ vì bản thân nó còn lưỡng lự? Động viên hối thúc nó học tiếng Anh để sang năm học trường RMIT? Hay cho nó học chương trình liên kết Hàn Quốc để tự lập (tôi cũng chưa biết du học Hàn quốc có tốt không). Tôi thấy hoang mang quá, mong mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi chân thành cảm ơn!
Tuyết Mai
Độc giả đặt câu hỏi tư vấn tại đây